Nổi tiếng trong giới võ thuật từ trước năm 1975, nay đã quy ẩn nhiều năm nhưng những giai thoại về võ sư Phi Long, người được mệnh danh là “Độc cô cầu bại của võ thuật Việt Nam” vẫn được nhiều người truyền tụng.
Võ thuật là đam mê lớn nhất
Võ sư Phi Long tên thật là Trần Quốc Long, năm nay 73 tuổi, quê ở Bình Định. Ông nội võ sư Phi Long là cụ Trần Chư, đã có 10 lần từ huyện Bình Khê (nay thuộc H.Tây Sơn) ra kinh đô Huế thi võ dưới thời triều Nguyễn nên người dân địa phương hay gọi là ông Mười Kinh. Cha võ sư Phi Long là cụ Trần Nghĩa Sỹ và người bác là cụ Trần Lại đều nổi tiếng về võ thuật ở địa phương. Ông Long được cha và người bác truyền dạy võ nghệ từ nhỏ, chính điều đó đã ươm mầm tài năng của võ sư về sau.
“Lớp võ của bác Bốn Lại hay luyện tập bên bờ sông Côn, đoạn chảy qua Đồng Phó. Ngoài tôi, lớp võ còn có 37 võ sinh khác. Một chiều thứ tư, lớp võ đang luyện tập thì bất ngờ bị sét đánh trúng, cả thầy và 36 đệ tử đều bị chết, chỉ có ông Nguyễn Thềm ở Đồng Phó may mắn thoát chết. Lúc đó, tôi đang đi học chữ không tham gia luyện võ nên may mắn thoát nạn”, võ sư Phi Long nhớ lại.
Sau sự kiện kinh hoàng này, ông Long không được cha cho học võ, bắt tập trung vào học chữ. Chăm chỉ học một thời gian, ông Long thưa với cha “con học cái chữ không vào, chỉ muốn học võ thôi”.
Sau đó, ông Sỹ lần lượt mời những võ sư nổi tiếng đương thời như Nguyễn Thái Sơn, Trịnh Thiếu Anh về nhà dạy võ cho ông Long. “Mỗi ngày luyện võ với thầy 2 buổi, được gia đình chu cấp rất kỹ về ăn uống nên tôi tiến bộ rất nhanh. Nhưng học với thầy Trịnh Thiếu Anh một năm thì xảy ra chiến tranh, thầy về quê nhà nên việc học võ của tôi lại dang dở. Chưa hài lòng với khả năng võ nghệ của mình, tôi tự tìm thầy võ nổi tiếng để học”, võ sư Phi Long kể.
Tiếp tục thực hiện đam mê, ông Long tìm đến nhà võ sư Huỳnh Liễu xin học võ. Sau khi học được một năm, gia đình ông Liễu chuyển vào Phú Tài (TP.Quy Nhơn) nên ông Long cũng theo gia đình thầy để tiếp tục luyện võ thêm 2 năm nữa. Võ sư cùng con trai của ông Liễu là Huỳnh Thảo mở võ đường mang tên Phi Long Thảo. Từ đây, ông bắt đầu sự nghiệp đánh đài và ngày càng nổi tiếng.
Khổ luyện từ sàn đấu
Võ đường Phi Long Thảo chỉ tham gia những trận đài ở tỉnh Bình Định nên ông Long tìm các võ đường khác để thử sức bên ngoài tỉnh. Đầu tiên, ông tham gia thi đấu cho võ đường của võ sư Lý Xuân Tạo (bác của võ sư Lý Xuân Hỷ, ở TX.An Nhơn, Bình Định) với tên Lý Quốc Long. Nhờ liên tục đánh thắng nên ông Long được võ sư Lý Xuân Tạo trả công mỗi trận đấu rất cao.
Đấu cho võ đường Lý Xuân Tạo, tên tuổi của ông Long nổi tiếng khắp Tây Nguyên. Trong khi đó, ngay tại quê nhà ở H.Tây Sơn cũng có một võ sĩ nổi danh “không có đối thủ” là Hai Hượt. Biết tin, ông Long về quê tìm Hai Hượt thách đấu và tuyên bố sẽ hạ đối thủ ở hiệp đấu thứ nhất. Ông Hai Hượt nhận lời, tuy nhiên, sau khi nghe nhiều lời can ngăn của bạn bè, ông Hượt biết đối thủ của mình là một tay đấm nổi tiếng, chưa từng thất bại trên sàn đấu nên xin xả độ, hủy trận đấu.
Theo võ sư Phi Long, trước năm 1975, ở miền Nam có 3 tay đấm rất nổi tiếng là Huỳnh Tiền, Minh Cảnh, Minh Sang thì ông may mắn được 2 người trong số này chỉ dạy. Võ đường của võ sư Huỳnh Tiền có nhiều võ sĩ thượng đài giỏi nhưng khi nghe danh ông Long, võ sư Huỳnh Tiền cũng lôi kéo về thi đấu cho võ đường của mình. Khi thi đấu cho võ đường Huỳnh Tiền, ông Long lấy tên là Huỳnh Long.
Võ sư Minh Cảnh là nhà vô địch Đông Dương về quyền thuật, được mệnh danh là Võ vương Minh Cảnh, từng thắng được võ sư Huỳnh Tiền trên sàn đấu. Võ sư Minh Cảnh có một đệ tử rất nổi tiếng là Minh Chảy. Trong lần thượng đài tại Biên Hòa (Đồng Nai), ông Long hạ knock out võ sĩ Minh Chảy. Ngay đêm đó, võ sư Minh Cảnh nhận ông Long làm con nuôi và mời ông về thi đấu cho võ đường của mình.
Với võ sư Phi Long, niềm vui từ 68 lần thượng đài chưa từng thất bại chưa lớn bằng việc có những thế hệ môn sinh thành danh trong nghiệp võ. Hiện họ là những võ sư, huấn luyện viên võ cổ truyền Bình Định, là những kiện tướng quốc gia và đã có nhiều môn đệ của ông lập nghiệp, mang võ cổ truyền Bình Định truyền bá khắp nơi trong và ngoài nước.
Hiện nay, dù đã cùng người bạn đời ở ẩn, vui thú điền viên, nhưng nghiệp võ vẫn chảy trong huyết quản, cứ vài tháng 1 lần, ông lại rong ruổi đi thăm gần 20 võ đường của các học trò ở khắp cả nước từ Nam ra Bắc. Hằng ngày, mỗi khi rảnh, ông lại ngồi viết sách về võ đạo, võ y, với mong muốn góp những kiến thức võ nghệ một đời sẽ giúp ích cho đời sau tiếp tục làm rạng danh võ cổ truyền Bình Định.